
- Lượt xem: 333
- Người Đăng Bài: banbientap
Tôi không sao quên được những kí ức về mẹ. Những ký ức thân thương ấy khắc sâu trong trái tim tôi từng ngày, từng tháng, từng năm…
Tôi không sao quên được những kí ức về mẹ. Những ký ức thân thương ấy khắc sâu trong trái tim tôi từng ngày, từng tháng, từng năm…
Mẹ cũng thế nhé, con luôn cầu nguyện cho Mẹ với niềm tin Mẹ của con đã được Chúa thương đưa vào hưởng thánh nhan Ngài vì cuộc đời của Mẹ luôn cố gắng làm trọn bổn phận của một tín hữu, một người vợ và một người mẹ trong gia đình.
Ước mong rằng tiếng cồng chiêng, tiếng đàn đá, và các nhạc cụ đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên sẽ không bao giờ tàn lụi trong các thánh lễ của người đồng bào.
Những lời hỏi thăm, động viên, thăm viếng, v.v., của chúng ta chính là liều thuốc quý giá, có thể trở thành một làn gió mát để họ cảm nhận rằng cuộc đời mình vẫn còn tươi đẹp, chứ không héo khô theo năm tháng.
“Thầy ơi, em yêu Chúa, nhưng hiện tại em không thể vào đạo được.” Đôi mắt anh ướt lệ, ánh nhìn xa xăm khi nhớ đến nỗi buồn của mẹ. “Mẹ em rất buồn khi biết em đi học giáo lý, mẹ còn bảo sẽ về quê quy y để ngăn em thay đổi niềm tin.”
Họ quỳ giữa mặt đất hay ngồi trong những mái tôn tạm để thờ phượng Thiên Chúa. Dầu thiếu thốn như thế nhưng đời sống đạo của họ chắc sẽ làm Thiên Chúa vui lòng biết bao.
"CẦU NGUYỆN CHO SỰ GIA TĂNG LÒNG NHÂN TỪ ĐỐI VỚI THẾ GIỚI"
Chúng ta hãy cầu nguyện để mỗi người trong chúng ta tìm thấy sự an ủi trong mối liên hệ cá nhân với Chúa Giêsu và biết học nơi Trái tim Chúa lòng nhân từ đối với thế giới.
We have 91 guests and no members online