-
Ngày Đăng: 24 August 2025
-
Lượt xem: 161
Ai dừng lại vì sợ than hồng sẽ không bao giờ biết đến đá lạnh. Ai quay lưng vì sợ bóng tối sẽ chẳng bao giờ thấy ánh sáng.
CHỌN LỰA QUYẾT LIỆT
Có những tấm hình lưu giữ khoảnh khắc không thể lặp lại. Khoảnh khắc gợi về thời thanh xuân, gợi lại phút giây bừng sáng. Khoảnh khắc trở thành dấu mốc – một chọn lựa dứt khoát, một quyết định định hướng cả hành trình.
Ngày thi tuyển vào Dòng, có lời mách nhỏ: “Người ta bảo gì, cứ làm đúng như thế.” Lời khuyên tưởng đơn giản, nhưng ý nghĩa lại chưa kịp thấm.
Các phần thi nối tiếp: Giáo lý – Anh văn – Việt văn. Rồi đến phần được chờ đợi nhất – Trò chơi lớn. Các thí sinh được chia thành từng đội; từ những gương mặt xa lạ trở thành đồng đội, cùng nhau vượt qua từng trạm thử thách.
Và rồi, xuất hiện thử thách đặc biệt dành cho từng cá nhân. Muốn tiến về đích, phải đi qua một “con đường” vượt sức tưởng tượng. Bước lên lầu, đôi mắt bị bịt kín, bàn tay được người khác dẫn đi. Hai bàn tay khác nắm lấy và giữ chặt. Giọng nói vang lên giữa khoảng không mịt mù:
“Có can đảm bước qua con đường này không?”
Bàn chân bắt đầu cảm nhận sức nóng lan tỏa. Giọng nói lại hỏi: “Có quyền lựa chọn: bước qua hoặc quay lại.” Bàn chân được đưa sát hơn, nhận ra bên dưới là than hồng. Khoảng cách phía trước không thể biết dài bao nhiêu; ánh sáng bị che lấp hoàn toàn.
Lời nhắc ban đầu không còn trong trí nhớ. Câu hỏi vang lên lần nữa, nhưng lần này gợi về chiều sâu khác: “Có tin tưởng vào Chúa không?” Lúc ấy, lý trí chùn lại, kinh nghiệm cá nhân tạm lùi; đức tin vươn lên làm ánh sáng dẫn đường.
Trước một hành trình bọc kín bởi bóng tối, chỉ đức tin mới mở lối, còn sự tính toán thuần túy dễ dẫn tới ngõ cụt. Không còn thời gian cân nhắc, bàn chân được đặt xuống. Quyết định giẫm mạnh để khởi đầu bước đi thứ nhất.
Kết quả vượt ngoài dự liệu: mát lạnh, nhẹ nhàng. Ngay khoảnh khắc đó, có bàn tay khác đưa mâm đá lạnh vào. Thử thách chỉ là cách thử lòng can đảm, thử khả năng vượt qua nỗi sợ để tiếp tục hành trình.
Từ ngày ấy, mỗi khi bước vào vùng tối của lo lắng, ký ức ấy lại trở về. Không phải mọi khó khăn đều thực sự như tưởng tượng. Nhiều “ngọn lửa” chỉ cháy trong trí óc. Nỗi sợ lớn nhất thường là nỗi sợ nơi chính mình.
Can đảm bước đi, bởi phía trước vẫn có bàn tay Chúa nắm giữ. Đức tin được tôi luyện qua những thử thách; lòng can đảm được minh chứng giữa đêm tối của sợ hãi và cô đơn. Dù không cảm nhận rõ bàn tay Ngài, vẫn có thể xác tín: Chúa không bỏ rơi, không buông tay, không rời bước trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Than hồng của trí tưởng tượng có thể thiêu đốt ý chí trước khi bàn chân kịp chạm xuống. Đá lạnh của sự thật lại ẩn dưới lớp khói mịt mù của hoài nghi. Giữa hai bờ nóng – lạnh, thật – ảo, bóng tối phủ kín, chỉ đức tin mới chỉ đường, chỉ lòng tin mới vạch lối.
Ai dừng lại vì sợ than hồng sẽ không bao giờ biết đến đá lạnh. Ai quay lưng vì sợ bóng tối sẽ chẳng bao giờ thấy ánh sáng. Và ai tin tưởng để bước qua, sẽ nhận ra: nơi tưởng chừng thiêu rụi, chính là nơi mát lành khởi đầu cho một hành trình mới.
Tìm Về
Cùng Chuyên Mục Sống Đức Tin
Ý Cầu Nguyện Tháng 09
"CẦU NGUYỆN CHO MỐI LIÊN HỆ CỦA CHÚNG TA VỚI TẤT CẢ TẠO VẬT"
Chúng ta hãy cầu nguyện để với cảm hứng của thánh Phanxicô, giúp chúng ta có kinh nghiệm về sự phụ thuộc lẫn nhau giữa các tạo vật, được Thiên Chúa yêu thương và xứng đáng được yêu mến và tôn trọng.
Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình
Hạt Giống Đức Tin
Chuyên Đề
Đang Online
We have 222 guests and no members online