-
Ngày Đăng: 21 August 2021
-
Lượt xem: 1158
5 ngày đầu tiên
Ngày 15/08 - ngày Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời, chúng tôi bắt đầu hành trình. Tất cả tập trung tại Giáo xứ Thánh Giuse, Giáo phận Phú Cường để gặp Đức Giám mục và nhận hành trang lên đường. Thật thú vị, chúng con được cùng Đức Mẹ và Thánh Giuse lên đường đi phục vụ. Buổi sáng ngày 15 là thời gian của các nghi thức tiễn đưa và di chuyển.
Đến nơi, chúng tôi được chia thành nhiều nhóm nhỏ để đến các nơi cách ly và điều trị bệnh nhân nhiễm Covid-19 của Thị xã Tân Uyên, Bình Dương. Nhóm chúng tôi đến phục vụ tại Trung tâm Y Tế Mới Tx. Tân Uyên có 22 người. Sau khi gặp gỡ trao đổi với giám đốc trung tâm y tế và trưởng ban điều dưỡng, ăn trưa và nghỉ ngơi tại hội trường, 2 giờ 30 chiều gặp gỡ, tập huấn về an toàn dịch tễ, học cách rửa tay sát khuẩn, mặc đồ phòng hộ cá nhân và một số quy định chung. Chúng tôi được chia ra 4 nhóm nhỏ để phục vụ trong toàn Trung tâm. Nhóm chúng tôi phục vụ ở khu điều trị gồm 1 cha, 1 thầy và 2 sơ, được trưởng khoa chia ra mỗi người giúp một lầu, ai cũng náo nức để bắt tay vào việc.
Ngày 16/08 là ngày phục vụ đầu tiên, ai cũng lọng cọng trong bộ đồ bảo hộ nóng nảy và nhiều hạn chế, cảm giác cứ lâng lâng, gặp lại nhau kể cho nhau nghe cái cảm nhận vui vui, tôi nói đùa với cả nhóm: Sau bao nhiêu năm giờ mới biết "mặc quần áo, đeo khẩu trang, kính chắn, găng tay và rửa tay" Thật vậy, hết ca phục vụ cởi bộ đồ bảo hộ ra y như cất được 10 ký vậy, lúc đó mặt mũi bơ phờ và thở như cá ngáp luôn! Rồi cũng quen…!!!
Nay là ngày thứ 5, cảm giác mệt thì ai cũng có, nhưng khi nhìn cách của các y bác sỹ và mọi người phục vụ ở đây họ đã kiên cường 2 tháng nay rồi thì mình có là gì đâu. Họ là những anh hùng thầm lặng thật đáng yêu ? và rất đáng trân trọng. ??? Được chia sẻ với họ để thấy họ thật sự có sức mạnh của tình thương thôi thúc mới có nghị lực kiên cường để phục vụ giữa muôn vàn khó khăn lúc đại dịch này. Họ ăn uống cách thất thường, giấc ngủ chỉ là tranh thủ ngả lưng khi quá mệt và chập chờn suốt vì bệnh nhân. Ca 24 giờ và không có khái niệm nghỉ là gì và cũng quên luôn khái niệm gia đình mặc dù là rất nhớ.
Ở đây, chúng tôi cùng chia nhau từng hộp sữa, gói mì, chai nước ngọt, thân thương như người một nhà vậy. Những bữa cơm khô khốc, vắng bóng rau củ quả, chỉ chút thức ăn mặn với canh toàn nước, nhưng mọi người động viên nhau ráng ăn để có sức phục vụ. Gặp các bệnh nhân, đo huyết áp, Spo2, chích thuốc, thay bình Ôxy, giúp họ dọn dẹp vệ sinh và nói vài lời động viên an ủi họ, thấy họ vui và khỏe lên là mình thấy hết mệt. Và thầm ước nguyện cho tất cả được bình an trong tâm hồn khi đối diện với mọi nghịch cảnh. Ở đây họ còn thiếu thốn nhiều lắm, cơ sở mới xây khá tốt nhưng quy hoạch chỗ vệ sinh và điều kiện để ngủ nghỉ sinh hoạt hàng ngày thì chưa ổn chút nào. Ôxy để bệnh nhân thở cũng có nguy cơ thiếu. ? Một câu hỏi mà các bệnh nhân luôn hỏi: Khi nào được về nhà? Đó cũng là khao khát và hy vọng chung của mọi người.
Cầu xin cho các y bác sỹ và những người phục vụ có sức khỏe, được bình an và tinh thần tốt, cầu xin cho đại dịch mau chấm dứt và các bệnh nhân sớm được chữa lành, để tất cả cùng được về nhà và được trở lại cuộc sống bình yên. Tín thác vào Lòng Chúa Xót Thương, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse, xin Chúa cứu chữa chúng con, xin ban ơn sức mạnh, an ủi nâng đỡ và chữa lành cho quê hương đất nước và nhân loại chúng con. ? Jesus loves you ❤️ I love you too ❤.
Tu sĩ Anphongsô Nguyễn Văn Thảo
Tu Đoàn Nam Thừa Sai Thánh Mẫu (SMMR)
Cùng Chuyên Mục Sống Đức Tin
Ý Cầu Nguyện Tháng 06
"CẦU NGUYỆN CHO SỰ GIA TĂNG LÒNG NHÂN TỪ ĐỐI VỚI THẾ GIỚI"
Chúng ta hãy cầu nguyện để mỗi người trong chúng ta tìm thấy sự an ủi trong mối liên hệ cá nhân với Chúa Giêsu và biết học nơi Trái tim Chúa lòng nhân từ đối với thế giới.
Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình
Hạt Giống Đức Tin
Chuyên Đề
Đang Online
We have 112 guests and no members online