Nó nhìn thấy sâu thẳm bên trong đôi mắt mẹ ánh lên niềm hi vọng tha thiết về nó. Nó cảm thấy đỡ lạnh hơn. Dường như, ánh mắt trìu mến, ấm áp của mẹ nó đã làm nó quên đi cơn lạnh trong người.

MẸ

Những giọt mồ hôi chảy dài ướt đẫm chiếc áo khoác mà nó đang mặc. Cái nắng gay gắt cùng với những luồng gió Lào oi nồng từng đợt, từng đợt thổi qua làm nó thấm mệt. Những tia nắng oi ả của buổi trưa hè đang cố lách qua những lỗ thủng của chiếc nón sờn cũ, xuyên qua tấm áo đã phai màu của nó làm những nhát cuốc dường như chậm lại và làm yếu ớt hơn. Nó cảm thấy đuối sức và muốn nghỉ. Nhưng bên cạnh nó, bàn tay vẫn thoăn thoắt và chắc chắn qua từng nhát cuốc. Tấm lưng kia đã còng vì đi vì những giãi dầu mưa nắng vẫn đang gồng lên chống lại cái khắc nghiệt của mùa hè nơi miền Trung nắng cháy; người mẹ vẫn kiên trì, bền bỉ qua từng bước chân. Sức nóng của buổi trưa hè không thể nào làm mẹ nó chùn bước. Vì thế nó tự nhủ phải cố gắng, cố gắng hoàn thành công việc để buổi chiều sẽ chuyển sang thửa đất khác. Nó khát! Đôi môi nó khô lại. Nó ngã gục.

Tỉnh lại nó thấy người anh em mình đang ngồi bên cạnh giường với đôi mắt trìu mến xen lẫn những lo lắng. Hóa ra lúc nãy chỉ là một giấc mơ. Nó đã hôn mê từ hôm qua tới giờ. Người anh em mang dùm nó ly nước mát lạnh. Cầm ly nước trên tay, lòng nó bỗng trĩu nặng khi nghĩ về người mẹ thân yêu nơi quê nhà xa xôi. Không biết giờ này mẹ đang làm gì. Nơi đây nó đang thoải mái trên chiếc giường nệm trong phòng máy lạnh nhưng giờ này ở quê, mẹ nó chắc có lẽ đang một mình giữa cánh đồng mênh mông, quạnh hiu và nắng cháy. Giá như, nó ở nhà thì nó đã có thể phụ giúp mẹ một phần công việc đồng áng. Nhưng vì lý tưởng, ước mơ của nó cũng như kỳ vọng của những người thân trong gia đình, nó đành phải ra đi để tìm cho mình một con đường riêng với bao quyết tâm, hi vọng nhưng cũng đầy nhưng băn khoăn, trăn trở, ngổn ngang trong lòng khi nghĩ về cha mẹ nó. Những lúc trái gió trở trời, nó không thể ở bên cạnh chăm sóc, thuốc thang cho cha mẹ nó. Nồi cám lợn to và nặng kia, mẹ nó sẽ phải tự mình xoay xở khó khăn với đôi tay yếu mềm và đôi chân không còn vững vàng như trước nữa. Những lúc trời mưa bão, ba nó sẽ phải một mình đội mưa gió xem lại cái mái nhà dột, cái máng rỉ nước. Rồi những trưa hè oi bức, nóng nực, giữa cái trời nắng như thiêu đốt, ba mẹ nó phải hì hục với những cọng rơm, vật vã với những mẻ lúa với hi vọng sẽ nhanh khô để kịp cất vào kho. Hai dáng người khắc khổ, hao gầy đang làm việc quần quật giữa trưa hè oi ả hiện lên trong tâm trí làm nước mắt nó chực trào ra.

Chợt có tiếng ai vọng từ bên kia ngôi nhà:

  • Mau cất quần áo vào. Trời sắp mưa rồi!

Nó lại miên man suy nghĩ và hồi tưởng lại những ký ức về ngôi nhà thân yêu. Nó không khỏi chạnh lòng khi nghĩ về những người thân yêu nơi mái nhà tranh đơn sơ nhưng đầy ấm cúng và chan chứa bao kỷ niệm về tuổi thơ. Hồi nhỏ, nó chỉ mong sao có những trận mưa giông thật lớn để nó thỏa thích vùng vẫy, chơi đùa với chúng bạn. Những trưa hè oi nồng, nó vui mừng biết bao khi nhìn thấy những đám mây đen ùn ùn kéo tới với những tiếng sấm vang trời. Điều đó nghĩa là nó sắp được thỏa sức nghịch ngợm với những giọt mưa trong tiếng cười giòn tan của những đứa trẻ hồn nhiên nơi làng quê nghèo. Nhưng lớn lên, nó ghét những trận mưa như thế. Những cơn mưa đáng ghét ấy làm ba mẹ nó phải cuống cuồng xúc lúa, đưa rơm vào cho kịp. Và biết đâu giờ này, nơi xa xôi kia, thân hình gầy yếu của ba mẹ nó đang phải còng đi vì sức nặng của những thúng lúa chưa kịp khô. Những giọt mồ hôi đang thấm đẫm tấm áo nâu sờn kia vì ba mẹ nó đang phải gấp rút chạy đua với những giọt mưa. Đôi chân kia dường như đang muốn khụy xuống vì cơn mưa đã kéo đến. Nó ước gì nó có thể bay về thật nhanh để phụ giúp ba mẹ trong những giây phút này. Nghĩ tới đó, cổ họng nó nghẹn lại, nước mắt nó tuôn trào.

Người anh em nhìn nó với vẻ mặt hốt hoảng.

Ơ! Sao anh tự nhiên khóc vậy? Uống nước đi rồi nằm nghỉ cho khỏe. Vừa mới tỉnh lại không nên ngồi lâu vậy đâu.

Ừ! Không có gì. Anh cảm động vì ly nước của em đó mà. Nó đùa

Nó cảm thấy hơi mệt muốn nằm xuống và dần chìm vào giấc ngủ với bao thổn thức khi hình ảnh của ba mẹ nó cứ chập chờn hiện lên trong tâm trí nó. Ngoài kia, những giọt mưa rơi lộp bộp trên mái tôn, rào rào xuyên qua những tán cây. Một cơn gió mạnh ùa vào làm trong người nó rét run lên. Hồi trưa, nó cảm thấy nóng bức và khát khô cả họng nhưng giờ đây đôi tay nó đang run lên vì lạnh. Người anh em dường như thấy được điều đó và đã nhẹ nhàng đến bên và kéo lại chiếc mền trùm lên người nó. Ngọn lửa bùng lên trong đêm tối xua tan cái lạnh đang hiện hữu trong người nó. Tấm lưng hao gầy, đôi tay chai sạn vì những lam lũ, hi sinh, vất vả, cô đơn đang sưởi ấm bên bếp lửa giữa màu đông giá lạnh đầy hiu quạnh. Vẫn chiếc áo ấm ấy, vẫn mái tóc bạc ấy, lặng lẽ trong màn đêm tĩnh mịch nơi làng quê yên ả, mẹ nó ngồi bên bếp lửa với khuôn mặt khắc khổ và đôi mắt buồn sâu thẳm. Một nỗi nhớ trào dâng khi nó nghĩ về những đêm mùa đông lạnh lẽo ở quê. Mẹ nó mắc bệnh đau lưng. Tấm mền to và dày kia không đủ sức chống lại cái rét buốt của mùa đông nên mỗi đêm mẹ nó phải thức dậy một mình, nhóm lửa sưởi ấm mong sao xua tan đi cái lạnh từ sâu bên trong. Ánh lửa bập bùng soi tỏ khuôn mặt hiền từ, phúc hậu và đầy thân thương của mẹ. Nó nhìn thấy sâu thẳm bên trong đôi mắt mẹ ánh lên niềm hi vọng tha thiết về nó. Nó cảm thấy đỡ lạnh hơn. Dường như, ánh mắt trìu mến, ấm áp của mẹ nó đã làm nó quên đi cơn lạnh trong người.

Bỗng nhiên ánh lửa vụt tắt, hình ảnh người mẹ cũng biến mất. Nó chợt bừng tỉnh khi có tiếng gõ cửa từ ngoài vọng vào. Một bóng người bước vào với giọng nói quen thuộc:

Thế nào rồi? Cảm thấy trong người khỏe hơn chưa?

Nó gượng dậy và ráng thì thào.

Anh ấy đỡ hơn nhiều rồi ạ. Bác sĩ bảo hai hôm nữa là xuất viện được ạ. Người anh em đã trả lời thay nó.

Với giọng nói ấm áp và từ tốn, Cha hỏi thăm và động viên nó gắng ăn uống và nghỉ ngơi để mau hồi phục và nhanh trở lại sân bóng với anh em. Cha tạm biệt hai anh em và ra về. Những lời động viên của Cha làm nó nhớ về mẹ. Ước gì mẹ có có ở đây giờ này. Nhớ lại hồi nhỏ, mỗi khi nó bệnh, mẹ nó lại tất tả ngược xuôi làm đủ mọi việc để chăm sóc, vỗ về nó mong sao nó mau bình phục. Mẹ vội vã tìm ông bác sĩ làng bên để ông chích thuốc cho nó. Nó sợ bị chích. Mỗi lần phải chích thuốc, nó lại khóc ré lên và vùng vẫy không chịu cho ông bác sĩ chích. Mẹ nó phải động viên, dỗ dành từng chút từng chút một. Nó chỉ nín khóc và chịu chích thuốc khi mẹ nó ngồi bên cạnh và xòe bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé của để nó cảm thấy yên tâm hơn. Nó được cưng chiều từ nhỏ nên mỗi khi bị bệnh, bất cứ điều gì nó đòi, mẹ nó đều thực hiện ngay cho nó. Bế nó trên tay ròng rã suốt cả ngày trời, dạo quanh khu vườn không biết mệt mỏi, dỗ dành nó bằng mọi cách, mọi trò chơi chỉ để nó hết khóc. Mẹ nó không chỉ là một người mẹ mà còn là một ông bác sĩ, một người bạn của nó. Những bệnh vặt của nó đều được mẹ nó tự tay hái thuốc, sắc thuốc và cho nó uống. Những món ăn đều do mẹ nó tự tay làm để hợp với khẩu vị riêng của nó. Tất cả đều do bàn tay mẹ nó làm nên. Vậy mà có lúc nó thấy khó chịu và than vãn khi có điều gì đó không vừa ý nó. Nghĩ lại, nó thương mẹ nó biết chừng nào.

 “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.” Mỗi khi nghĩ về gia đình, nó lại thầm thĩ với bản thân điều này. Vẫn biết rằng có lúc nó còn làm mẹ nó buồn nhưng nó tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập và theo đuổi ước mơ của mình cũng như sự kì vọng của gia đình để một ngày nào đó nó sẽ nói với ba mẹ: “Thưa ba mẹ! Con đã làm được.”. Ngoài kia, màn đêm buông xuống, những chú chim đang gấp gáp bay về tổ ấm và trong lòng nó cũng đang rộn ràng bao dự định sau khi nó bình phục. Hi vọng trên chặng đường tương lai, nó sẽ không gục ngã trước những khó khăn, thử thách phía trước và sẽ luôn cố gắng vững bước trên hành trình mà nó đang theo đuổi.

Tìm Về

Cùng Chuyên Mục Sống Đức Tin

Càng cố gắng tự sức, càng thấy mình yếu đuối. Tuy nhiên, cùng với Chúa và nhờ ơn Ngài giúp, trong sự yếu đuối đó luôn có chỗ để nương tựa, trong sự ...
Có lẽ, nếu không đến mái ấm, nếu không tận mắt chứng kiến, nếu không bước qua ...
  Đọc lại lịch sử tuy vắn gọn của thánh Agatha, có lẽ không ai mà không cảm ...
Lộ Ðức đã trở nên trung tâm hành hương và chữa lành, nhưng nhất là đức tin. Giới ...
“Hãy coi những trẻ em dưới quyền ta như con cái. Hãy đặt mình xuống phục vụ ...
Ngài đã để lại cho hậu thế một công trình tuyệt tác là bộ “Tổng Luận Thần Học” ...
Thánh Phaolô đã có một cảm nghiệm sâu xa về Chúa Kitô khi ngài bị đánh ngã ngựa ...
Lúc Anê xuất hiện ở giữa đấu trường. Các khán giả dù ghét đạo đến đâu cũng bùi ...
Đó là cuộc đời của một vị thánh. Chúng ta cám ơn Chúa đã để lại cho chúng ta tấm ...
 "Tín điều Mẹ Thiên Chúa là một nguồn nước mầu nhiệm vô tận, đã tuôn ra mọi đặc ...
Và như thế, giữa sự ồn ào của phố thị, góc đường ấy vẫn giữ lấy một niềm hy vọng ...

Ý Cầu Nguyện Tháng 06

"CẦU NGUYỆN CHO SỰ GIA TĂNG LÒNG NHÂN TỪ ĐỐI VỚI THẾ GIỚI"

Chúng ta hãy cầu nguyện để mỗi người trong chúng ta tìm thấy sự an ủi trong mối liên hệ cá nhân với Chúa Giêsu và biết học nơi Trái tim Chúa lòng nhân từ đối với thế giới.

Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình

Số 09 – Ngăn Trở Tiêu Hôn - P2
  Giải Đáp Hôn ...
Số 08 – Ngăn Trở Tiêu Hôn
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 07 - Ly Thân Theo Giáo Luật
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 06 - Đặc Ân Thánh Phêrô
Giải Đáp Hôn Nhân ...
Số 05 - Đặc Ân Thánh Phaolô
Giải Đáp Hôn Nhân ...

Hạt Giống Đức Tin

HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 115
Trước hết, Bình an ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 114
Yêu như Thầy – đó ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 113
Con người hôm nay ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 112
Như các môn đệ năm ...
HẠT GIỐNG ĐỨC TIN 111
Tưởng như Thiên ...

Đang Online

We have 353 guests and no members online

Tìm Kiếm...


  • 311/14/9 Đường 30/4, P. Phú Thọ,
    Tp. Thủ Dầu Một, T. Bình Dương
  • This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
  • 0274 3822 586
  • mfvietnam.org