-
Ngày Đăng: 12 April 2025
-
Lượt xem: 170
Lễ Lá không chỉ là một ngày lễ kỷ niệm, mà còn là một lời mời gọi sống đức tin cách trọn vẹn. Hãy để bài Tin Mừng hôm nay trở thành kim chỉ nam cho chúng ta: sống khiêm nhường, yêu thương và phục vụ như Chúa Giêsu, để mỗi ngày sống của chúng ta trở thành một lời chứng hùng hồn về tình yêu của Thiên Chúa.
Suy Niệm Lời Chúa – Chúa Nhật Lễ Lá – Năm C
Lời Chúa: Is 50,4-7; Pl 2,6-11; Lc 22,14 – 23,56
Bài đọc 1: Is 50,4-7
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ, tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
4Đức Chúa là Chúa Thượng
đã cho tôi nói năng như một người môn đệ,
để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức.
Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi
để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.
5Đức Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi,
còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.
6Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.
7Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi,
vì thế, tôi đã không hổ thẹn,
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá.
Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.
Bài đọc 2: Pl 2,6-11
Đức Ki-tô đã tự khiêm tự hạ, nên Thiên Chúa đã siêu tôn Người.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.
6Đức Giê-su Ki-tô
vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,
7nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế.
8Người lại còn hạ mình,
vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết,
chết trên cây thập tự.
9Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người
và tặng ban danh hiệu
trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.
10Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giê-su,
cả trên trời dưới đất
và trong nơi âm phủ,
muôn vật phải bái quỳ ;
11và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng :
“Đức Giê-su Ki-tô là Chúa”.
Dấu ký hiệu viết tắt : |
||
✠ |
: |
Đức Giê-su |
nk |
: |
người kể |
m |
: |
một người |
dc |
: |
dân chúng |
Tin Mừng: Lc 22,14 – 23,56
Cuộc Thương Khó của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
✠ Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
22 14 nk Khi đến giờ ăn tiệc Vượt Qua, Đức Giê-su vào bàn với các Tông Đồ. 15 Người nói với các ông : ✠ “Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình. 16 Bởi vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giờ ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa.”
17 nk Rồi Người nhận lấy chén, dâng lời tạ ơn và nói : ✠ “Anh em hãy cầm lấy mà chia nhau. 18 Bởi vì, Thầy bảo cho anh em biết, từ nay, Thầy không còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến khi Triều Đại Thiên Chúa đến.”
19 nk Rồi Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói : ✠ “Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.” 20 nk Và tới tuần rượu cuối bữa ăn, Người cũng làm như vậy và nói : ✠ “Chén này là giao ước mới, lập bằng máu Thầy, máu đổ ra vì anh em.
21 ✠ “Nhưng này bàn tay kẻ nộp Thầy đang cùng đặt trên bàn với Thầy. 22 Đã hẳn Con Người ra đi như đã ấn định, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người.” 23 nk Các Tông Đồ bắt đầu bàn tán với nhau xem ai trong Nhóm lại là kẻ toan làm chuyện ấy.
24 nk Các ông còn cãi nhau sôi nổi xem ai trong Nhóm được coi là người lớn nhất. 25 Đức Giê-su bảo các ông : ✠ “Vua các dân thì dùng uy mà thống trị dân, và những ai cầm quyền thì tự xưng là ân nhân. 26 Nhưng anh em thì không phải như thế, trái lại, ai lớn nhất trong anh em, thì phải nên như người nhỏ tuổi nhất, và kẻ làm đầu thì phải nên như người phục vụ. 27 Bởi lẽ, giữa người ngồi ăn với kẻ phục vụ, ai lớn hơn ai ? Hẳn là người ngồi ăn chứ ? Thế mà, Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ.
28 ✠ “Còn anh em, anh em vẫn một lòng gắn bó với Thầy, giữa những lúc Thầy gặp thử thách gian nan. 29 Vì thế, Thầy sẽ trao Vương Quốc cho anh em, như Cha Thầy đã trao cho Thầy, 30 để anh em được đồng bàn ăn uống với Thầy trong Vương Quốc của Thầy, và ngự toà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en.”
31 nk Rồi Chúa nói : ✠ “Si-môn, Si-môn ơi, kìa Xa-tan đã xin được sàng anh em như người ta sàng gạo. 32 Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho anh em của anh nên vững mạnh.” 33 nk Ông Phê-rô thưa với Người : m “Lạy Chúa, dầu có phải vào tù hay phải chết với Chúa đi nữa, con cũng sẵn sàng.” 34 nk Đức Giê-su lại nói : ✠ “Này anh Phê-rô, Thầy bảo cho anh biết, hôm nay gà chưa kịp gáy, thì đã ba lần anh chối là không biết Thầy.”
35 nk Rồi Người nói với các ông : ✠ “Khi Thầy sai anh em ra đi, không túi tiền, không bao bị, không giày dép, anh em có thiếu thốn gì không ?” nk Các ông đáp : m “Thưa không.” 36 nk Người bảo các ông : ✠ “Nhưng bây giờ, ai có túi tiền thì hãy mang theo, ai có bao bị cũng vậy ; còn ai chưa có gươm thì bán áo đi mà mua. 37 Vì Thầy bảo cho anh em hay : cần phải ứng nghiệm nơi bản thân Thầy lời Kinh Thánh đã chép : Người bị liệt vào hàng phạm pháp. Thật vậy, những gì đã chép về Thầy sắp được hoàn tất.” 38 nk Các ông nói : m “Lạy Chúa, đã có hai thanh gươm đây.” nk Người bảo họ : ✠ “Đủ rồi !”
39 nk Sau đó, Người đi ra núi Ô-liu như đã quen. Các môn đệ cũng theo Người. 40 Đến nơi, Người bảo các ông : ✠ “Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ.”
41 nk Rồi Người đi xa các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng : 42 ✠ “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng cho ý con thể hiện, mà là ý Cha.” 43 nk Bấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho Người. 44 Lòng xao xuyến bồi hồi, nên Người càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất.
45 nk Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, 46 Người liền nói với các ông : ✠ “Sao anh em lại ngủ ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ.”
47 nk Người còn đang nói, thì một đám đông xuất hiện, và kẻ dẫn đầu tên là Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai. Hắn lại gần Đức Giê-su để hôn Người. 48 Đức Giê-su bảo hắn : ✠ “Giu-đa ơi, anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao ?” 49 nk Thấy việc sắp xảy ra, những kẻ đứng chung quanh Người liền hỏi : m “Lạy Chúa, chúng con tuốt gươm chém được không ?” 50 nk Thế rồi một người trong nhóm chém tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai bên phải. 51 Nhưng Đức Giê-su lên tiếng : ✠ “Thôi, ngừng lại.” nk Và Người sờ vào tai tên đầy tớ mà chữa lành.
52 nk Sau đó Đức Giê-su nói với các thượng tế, lãnh binh Đền Thờ và kỳ mục đến bắt Người : ✠ “Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến ? 53 Ngày ngày, tôi ở giữa các ông trong Đền Thờ, mà các ông không tra tay bắt. Nhưng đây là giờ của các ông, là thời của quyền lực tối tăm.”
54 nk Họ bắt Đức Giê-su, điệu Người đến nhà vị thượng tế. Còn ông Phê-rô thì theo xa xa. 55 Họ đốt lửa giữa sân và đang ngồi quây quần với nhau, thì ông Phê-rô đến ngồi giữa họ. 56 Thấy ông ngồi bên ánh lửa, một người tớ gái nhìn ông chòng chọc và nói : m “Cả bác này cũng đã ở với ông ấy đấy !” 57 nk Ông liền chối : m “Tôi có biết ông ấy đâu, chị !” 58 nk Một lát sau, có người khác thấy ông, liền nói : m “Cả bác nữa, bác cũng thuộc bọn chúng !” nk Nhưng ông Phê-rô đáp lại : m “Này anh, không phải đâu !” 59 nk Chừng một giờ sau, có người khác lại quả quyết : m “Đúng là bác này cũng đã ở với ông ấy, vì bác ta cũng là người Ga-li-lê.” 60 nk Nhưng ông Phê-rô trả lời : m “Này anh, tôi không biết anh nói gì !” nk Ngay lúc ông còn đang nói, thì gà gáy. 61 Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông : “Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần.” 62 Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.
63 nk Những kẻ canh giữ Đức Giê-su nhạo báng đánh đập Người. 64 Chúng bịt mắt Người lại, rồi hỏi rằng : m “Nói tiên tri xem : ai đánh ông đó ?” 65 nk Chúng còn thốt ra nhiều lời khác xúc phạm đến Người.
66 nk Khi trời sáng, đoàn kỳ mục trong dân, các thượng tế và kinh sư nhóm họp. Họ điệu Người ra trước Thượng Hội Đồng 67 và hỏi : m “Ông có phải là Đấng Mê-si-a thì nói cho chúng tôi biết !” nk Người đáp : ✠ “Tôi có nói với các ông, các ông cũng chẳng tin ; 68 tôi có hỏi, các ông cũng chẳng trả lời. 69 Nhưng từ nay, Con Người sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa toàn năng.” 70 nk Mọi người liền nói : m “Vậy ông là Con Thiên Chúa sao ?” nk Người đáp : ✠ “Đúng như các ông nói, chính tôi đây.” 71 nk Họ liền nói : m “Chúng ta cần gì lời chứng nữa ? Chính chúng ta vừa nghe miệng hắn nói !”
23 1 nk Toàn thể cử toạ đứng lên, điệu Đức Giê-su đến ông Phi-la-tô.
2 nk Họ bắt đầu tố cáo Người rằng : m “Chúng tôi đã phát giác ra tên này sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xê-da, lại còn xưng mình là Mê-si-a, là Vua nữa.” 3 nk Ông Phi-la-tô hỏi Người : m “Ông là Vua dân Do-thái sao ?” nk Người trả lời : ✠ “Chính ngài nói đó.” 4 nk Ông Phi-la-tô nói với các thượng tế và đám đông : m “Ta xét thấy người này không có tội gì.” 5 nk Nhưng họ cứ khăng khăng nói : m “Hắn đã xúi dân nổi loạn, đi giảng dạy khắp vùng Giu-đê, bắt đầu từ Ga-li-lê cho đến đây.” 6 nk Nghe nói thế, ông Phi-la-tô liền hỏi xem đương sự có phải là người Ga-li-lê không. 7 Và khi biết Người thuộc thẩm quyền vua Hê-rô-đê, ông liền cho áp giải Người đến với nhà vua lúc ấy cũng đang có mặt tại Giê-ru-sa-lem.
8 nk Vua Hê-rô-đê thấy Đức Giê-su thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu vua muốn được gặp Người bởi đã từng nghe nói về Người. Vả lại, vua cũng mong được xem Người làm một hai phép lạ. 9 Nhà vua hỏi Người nhiều điều, nhưng Người không trả lời gì cả. 10 Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người dữ dội. 11 Vua Hê-rô-đê cũng như thị vệ đều khinh dể Người ra mặt nên khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho giải Người lại cho ông Phi-la-tô. 12 Ngày hôm ấy, vua Hê-rô-đê và tổng trấn Phi-la-tô bắt đầu thân thiện với nhau, chứ trước kia hai bên vẫn hiềm thù.
13 nk Bấy giờ ông Phi-la-tô triệu tập các thượng tế, thủ lãnh và dân chúng lại 14 mà nói : m “Các người nộp người này cho ta, vì cho là tay kích động dân, nhưng ta đã hỏi cung ngay trước mặt các người, mà không thấy người này có tội gì, như các người tố cáo. 15 Cả vua Hê-rô-đê cũng vậy, bởi lẽ nhà vua đã cho giải ông ấy lại cho chúng ta. Và các người thấy đó, ông ấy chẳng can tội gì đáng chết cả. 16 Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.” [17 nk Vào mỗi dịp lễ lớn, ông Phi-la-tô phải phóng thích cho họ một người tù.] 18 Nhưng tất cả mọi người đều la ó : dc “Giết nó đi, thả Ba-ra-ba cho chúng tôi !” 19 nk Tên này đã bị tống ngục vì một vụ bạo động đã xảy ra trong thành, và vì tội giết người. 20 Ông Phi-la-tô muốn thả Đức Giê-su, nên lại lên tiếng một lần nữa. 21 Nhưng họ cứ một mực la lớn : dc “Đóng đinh ! Đóng đinh nó vào thập giá !” 22 nk Lần thứ ba, ông Phi-la-tô nói với họ : m “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.” 23 nk Nhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.
24 nk Ông Phi-la-tô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu. 25 Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Còn Đức Giê-su thì ông trao nộp theo ý họ muốn.
26 nk Khi điệu Đức Giê-su đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giê-su. 27 Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. 28 Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói : ✠ “Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. 29 Vì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói : ‘Phúc thay đàn bà hiếm hoi, người không sinh không đẻ, kẻ không cho bú mớm !’ 30 Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non : Đổ xuống chúng tôi đi !, và với gò nổng : Phủ lấp chúng tôi đi ! 31 Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao ?” 32 nk Có hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người.
33 nk Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. 34 Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng : ✠ “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” nk Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm.
35 nk Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo : m “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn !” 36 nk Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói : m “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi !” 38 nk Phía trên đầu Người có bản án viết : “Đây là vua người Do-thái.”
39 nk Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người : m “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao ? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với !” 40 nk Nhưng tên kia mắng nó : m “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ ! 41 Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái !” 42 nk Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su : m “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi !” 43 nk Và Người nói với anh ta : ✠ “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”
44 nk Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. 45 Mặt trời ngưng chiếu sáng. Bức màn trướng trong Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. 46 Đức Giê-su kêu lớn tiếng : ✠ “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha.” nk Nói xong, Người tắt thở.
(quỳ gối thinh lặng trong giây lát)
47 nk Thấy sự việc xảy ra như thế, viên đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa rằng : m “Người này đích thực là người công chính !” 48 nk Toàn thể dân chúng đã kéo đến xem cảnh tượng ấy, khi thấy sự việc đã xảy ra, đều đấm ngực trở về.
49 nk Đứng đàng xa, có tất cả những người quen biết Đức Giê-su cũng như những phụ nữ đã theo Người từ Ga-li-lê ; các bà đã chứng kiến những việc ấy.
50 nk Khi ấy có một người tên là Giô-xếp, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính. 51 Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng. Ông là người thành A-ri-ma-thê, một thành của người Do-thái, và cũng là người vẫn mong chờ Nước Thiên Chúa. 52 Ông đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. 53 Ông hạ xác Người xuống, lấy tấm vải gai mà liệm, rồi đặt Người vào ngôi mộ đục sẵn trong núi đá, nơi chưa chôn cất ai bao giờ. 54 Hôm ấy là áp lễ, và ngày sa-bát bắt đầu ló rạng.
55 nk Cùng đi với ông Giô-xếp, có những người phụ nữ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào.
56 nk Rồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày sa-bát, các bà nghỉ lễ như Luật truyền.
Suy Niệm 1:
NỖI SỢ HÃI VÀ CÁCH THỨC VƯỢT QUA
Đi theo Đức Giêsu không phải là một hành trình dễ dàng. Cuộc sống của mỗi người đều gắn liền với những thử thách và khó khăn, đặc biệt là những nỗi sợ vô hình chi phối. Ai cũng khao khát tìm thấy sự an toàn trong cuộc sống, nhưng nhiều khi chúng ta lại đặt niềm tin vào những thứ không vững bền như tài sản, quyền lực, danh vọng, thay vì đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa. Bài Thương Khó theo Tin Mừng Luca hôm nay làm nổi bật một thực tế rằng nỗi sợ hãi có thể khiến con người phản bội, từ bỏ sự thật, thỏa hiệp với cái ác và đánh mất tự do. Qua đó, chúng ta sẽ cùng nhau suy ngẫm về nỗi sợ trong cuộc đời và làm thế nào để vượt qua nó theo gương Đức Giêsu.
Trước hết, chúng ta thấy được rõ ràng rằng, nỗi sợ không chỉ là một cảm giác mơ hồ mà là một yếu tố thực sự chi phối hành động của con người. Câu chuyện của Phêrô là một ví dụ điển hình. Phêrô, một trong những môn đệ gần gũi nhất với Đức Giêsu, đã từng hùng hồn tuyên bố: “Dù có phải vào tù hay chết với Thầy, con cũng sẵn sàng.” Thế nhưng, khi Đức Giêsu bị bắt, ông lại chỉ dám “theo xa xa”, né tránh mọi người, thậm chí hốt hoảng vì một câu hỏi của đầy tớ gái. Từ lòng trung thành, ông chuyển sang sợ hãi và từ chối mối liên hệ với Thầy của mình. Ba lần ông chối bỏ Đức Giêsu. Phêrô không phải là một kẻ phản bội mà chỉ là một con người yếu đuối, để nỗi sợ chi phối mình.
Điều quan trọng là ngay lúc đó, ánh mắt yêu thương của Đức Giêsu đã làm ông thức tỉnh. Chính ánh mắt ấy đã khiến ông nhận ra sai lầm và khóc nức nở. Điều này cho thấy rằng, đôi khi nỗi sợ khiến chúng ta không còn là chính mình, nhưng nếu biết nhìn lại và nhận ra tình yêu Thiên Chúa, chúng ta vẫn có thể thay đổi và quay về.
Thứ hai, Philatô, một nhân vật khác trong cuộc khổ nạn của Đức Giêsu, cũng là minh chứng cho sự chi phối của nỗi sợ. Là tổng trấn Rôma, ông biết rõ Đức Giêsu vô tội, nhưng lại không dám bảo vệ Ngài. Ông sợ mất địa vị, sợ đám đông nổi loạn, sợ không còn được lòng hoàng đế. Ba lần ông tuyên bố Đức Giêsu vô tội, nhưng thay vì làm theo lương tâm, ông đã chọn cách nhượng bộ và giao Ngài cho đám đông. Nỗi sợ của Philatô không chỉ khiến ông từ bỏ lẽ phải, mà còn làm cho ông trở thành đồng lõa trong sự bất công.
Đức Giêsu – Gương mẫu vượt qua nỗi sợ
Thưa quý cộng đoàn, trong khi Phêrô và Philatô bị chi phối bởi nỗi sợ, Đức Giêsu là gương mẫu hoàn hảo về cách vượt qua nỗi sợ hãi. Tại vườn Cây Dầu, Đức Giêsu cầu xin Cha cất chén đắng, nhưng Ngài vẫn sẵn sàng đón nhận thánh ý của Chúa: “Xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” Nỗi sợ trong Đức Giêsu là một phần của con người Ngài, nhưng Ngài không để nó chi phối hành động của mình. Ngài chấp nhận cái chết, đối diện với sự phản bội, bị cáo gian và chịu nhục nhã mà không phản ứng bằng bạo lực hay sự oán giận. Ngài vượt qua nỗi sợ không bằng sức mạnh hay quyền lực, mà bằng sự phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa Cha. Sự bình an và lòng yêu thương trong hành động của Đức Giêsu cho thấy rằng, nếu biết phó thác vào Thiên Chúa, chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách.
Tóm lại, hành trình theo Đức Giêsu không dễ dàng, mà là một cuộc sống đòi hỏi sự can đảm và trung thành, đặc biệt là khi đối diện với nỗi sợ hãi. Chúng ta có thể học hỏi từ những nhân vật trong Tin Mừng, như Phêrô, Philatô và đặc biệt là Đức Giêsu, để nhận ra rằng nỗi sợ không phải là thứ không thể vượt qua. Hãy nhớ rằng, khi chúng ta phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, chúng ta sẽ được Ngài nâng đỡ và dẫn dắt qua mọi thử thách. Chỉ khi biết vượt qua nỗi sợ, chúng ta mới có thể sống đúng với lời mời gọi của Đức Giêsu: “Hãy theo Ta”. Amen.
Phêrô Nguyễn Thiết, M.F.
Suy Niệm 2:
VINH QUANG VÀ THẬP GIÁ
Kính thưa cộng đoàn!
Hôm nay, chúng ta bước vào Lễ Lá – một ngày lễ đặc biệt trong năm phụng vụ của Giáo Hội, mở đầu Tuần Thánh. Bầu không khí của ngày hôm nay vừa hân hoan, vừa chất chứa sự mâu thuẫn. Chúa Giêsu được tung hô như một vị vua khi tiến vào thành Giêrusalem, nhưng chỉ ít ngày sau, Ngài lại phải chịu sự phản bội, kết án và chịu khổ nạn trên thập giá. Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm hành trình của Chúa Giêsu – hành trình của vinh quang và thập giá – để thấy rõ tình yêu cứu độ và lòng thương xót vô biên của Ngài dành cho chúng ta.
Khi Chúa Giêsu tiến vào Giêrusalem, đám đông đã nhiệt thành tung hô: "Hosanna! Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến!" Đây là khoảnh khắc vinh quang, nơi mọi người nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Mêsia, là Vua của hòa bình. Ngài cưỡi lưng lừa, không chọn chiến mã oai phong như các vua chúa trần thế, một hình ảnh đầy khiêm nhường và hòa bình. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng vinh quang của Chúa Giêsu không đến từ quyền lực hay sức mạnh áp đặt, mà từ sự yêu thương, phục vụ và sẵn lòng hy sinh.
Thế nhưng, niềm vui hôm nay không kéo dài. Những tiếng tung hô nhanh chóng chuyển thành tiếng kết án: "Đóng đinh nó đi!" Đây là điều làm chúng ta suy ngẫm. Những người dân từng tung hô Ngài lại dễ dàng từ bỏ và phản bội Ngài khi đối diện với áp lực và thử thách. Phải chăng điều này cũng xảy ra trong đời sống chúng ta? Có phải chúng ta cũng dễ dàng đón nhận Chúa khi mọi sự trong cuộc sống diễn ra suôn sẻ, khi gia đình hạnh phúc, công việc thuận lợi, và mọi ước nguyện dường như đều được đáp lời? Trong những giây phút ấy, chúng ta cảm thấy lòng mình gần gũi với Chúa hơn bao giờ hết, sẵn sàng tạ ơn và ca tụng Ngài. Nhưng khi thử thách ập đến, khi chúng ta phải đối mặt với mất mát, đau khổ, bệnh tật, hay thất bại, có phải đôi khi chúng ta cảm thấy Thiên Chúa đang ở xa, thậm chí vắng bóng trong cuộc đời mình? Có phải chúng ta dễ rơi vào cảm giác nghi ngờ tình yêu của Ngài, hoặc tự hỏi vì sao những điều này lại xảy đến với mình? Hành trình của Chúa Giêsu từ vinh quang đến thập giá chính là lời nhắc nhở chúng ta rằng đời sống đức tin không chỉ là những khoảnh khắc vui tươi, mà còn là sự trung thành khi đối diện với những thử thách của cuộc đời.
Để hiểu rõ hơn về hành trình của Chúa Giêsu, bài đọc 1 từ sách ngôn sứ Isaia cho chúng ta một hình ảnh tiên báo về Chúa, Người Tôi Tớ Đau Khổ. Ngài đã chịu mọi sỉ nhục và đau đớn, nhưng không một lời than trách: “Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu.” (Is 50, 6) Đây là hình ảnh hoàn hảo về Chúa Giêsu – Đấng Tôi Tớ chấp nhận chịu mọi đau khổ để thực hiện ý muốn của Thiên Chúa Cha. Qua đó, chúng ta học được rằng vinh quang thật sự không đến từ danh vọng hay quyền lực, mà từ lòng tín thác và sự hy sinh.
Bài đọc 2, thư thánh Phaolô gửi tín hữu Philípphê, mở ra một chiều kích sâu sắc hơn về mầu nhiệm của Đức Kitô. Thánh Phaolô viết: “Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” ( Pl 2, 6-8) Thập giá không phải là biểu tượng của thất bại, mà là biểu tượng của tình yêu vô biên. Đây chính là cốt lõi của hành trình Lễ Lá, nơi Chúa Giêsu bước từ vinh quang đến đau khổ, để mở ra con đường dẫn đến sự sống đời đời.
Trong ánh sáng của bài Tin Mừng, chúng ta thấy rằng hành trình của Chúa Giêsu không chỉ là câu chuyện của quá khứ, mà còn là lời mời gọi cho mỗi chúng ta hôm nay. Chúng ta được mời gọi bước theo Chúa trên con đường thập giá, biết đón nhận những đau khổ và thử thách trong đời sống với lòng tin tưởng vào tình yêu của Ngài. Hãy nhìn vào thập giá đời mình – đó có thể là những trách nhiệm nặng nề, những nỗi đau mất mát, hay những xung đột nội tâm – và học cách đón nhận chúng với lòng tin và sự hy sinh. Thập giá không chỉ là dấu chỉ của đau khổ, mà còn là con đường dẫn đến sự sống và vinh quang phục sinh.
Lễ Lá không chỉ là một ngày lễ kỷ niệm, mà còn là một lời mời gọi sống đức tin cách trọn vẹn. Hãy để bài Tin Mừng hôm nay trở thành kim chỉ nam cho chúng ta: sống khiêm nhường, yêu thương và phục vụ như Chúa Giêsu, để mỗi ngày sống của chúng ta trở thành một lời chứng hùng hồn về tình yêu của Thiên Chúa.
Kính thưa quý Cha và toàn thể anh em, hành trình của Chúa Giêsu trong Lễ Lá nhắc nhở chúng ta rằng vinh quang và thập giá không thể tách rời. Chỉ khi chúng ta dám bước theo Chúa trên con đường thập giá, chúng ta mới có thể tham dự vào vinh quang phục sinh với Ngài. Xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh và lòng tin để sống xứng đáng với tình yêu Ngài đã dành cho chúng ta. Amen.
Giuse Nguyễn Đình Sáng, M.F.
Cùng Chuyên Mục Chia Sẻ Lời Chúa
Ý Cầu Nguyện Tháng 06
"CẦU NGUYỆN CHO SỰ GIA TĂNG LÒNG NHÂN TỪ ĐỐI VỚI THẾ GIỚI"
Chúng ta hãy cầu nguyện để mỗi người trong chúng ta tìm thấy sự an ủi trong mối liên hệ cá nhân với Chúa Giêsu và biết học nơi Trái tim Chúa lòng nhân từ đối với thế giới.
Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình
Hạt Giống Đức Tin
Chuyên Đề
Đang Online
We have 183 guests and no members online