-
Ngày Đăng: 12 October 2024
-
Lượt xem: 417
Xin cho chúng con luôn sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Chúa “bán tất cả những gì mình có” trong niềm vui tươi hớn hở, ngõ hầu chúng con cùng bước theo Chúa, chung hưởng niềm hạnh phúc đích thực trên Quê Trời.
SUY NIỆM LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXVIII TN – NĂM B
LỜI CHÚA: Kn 7,7-11; Dt 4,12-13; Mc 10,17-30
Bài đọc 1: Kn 7,7-11
Tôi coi của cải chẳng là gì so với Đức Khôn Ngoan.
Bài trích sách Khôn ngoan.
7Tôi nguyện xin, và Thiên Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết.
Tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn Ngoan đã đến với tôi.
8Đức Khôn Ngoan, tôi đã quý trọng
còn hơn cả vương trượng, ngai vàng.
Tôi coi của cải chẳng là gì
so với Đức Khôn Ngoan.
9Đối với tôi, trân châu bảo ngọc
chẳng sánh được với Đức Khôn Ngoan,
vì vàng trên cả thế giới, so với Đức Khôn Ngoan,
cũng chỉ là cát bụi,
và bạc, so với Đức Khôn Ngoan,
cũng kể như bùn đất.
10Tôi đã ham chuộng Đức Khôn Ngoan
hơn sức khoẻ và sắc đẹp,
đã quý Đức Khôn Ngoan hơn ánh sáng,
vì vẻ rực rỡ của Đức Khôn Ngoan
chẳng bao giờ tàn lụi.
11Nhưng cùng với Đức Khôn Ngoan,
mọi sự tốt lành đã đến với tôi.
Nhờ tay Đức Khôn Ngoan,
của cải quá nhiều không đếm xuể.
Bài đọc 2: Hr 4,12-13
Lời Thiên Chúa phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
12 Thưa anh em, lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi : xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tuỷ ; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. 13 Vì không có loài thọ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ.
Tin Mừng: Mc 10,17-30
Hãy đi bán những gì anh có, rồi hãy đến theo tôi.
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
17 Khi ấy, Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi : “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 18 Đức Giê-su đáp : “Sao anh nói tôi là nhân lành ? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19 Hẳn anh biết các điều răn : Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.” 20 Anh ta nói : “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” 21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta : “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ : “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao !” 24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp : “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao ! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau : “Thế thì ai có thể được cứu ?” 27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”
28 Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người : “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy !” 29 Đức Giê-su đáp : “Thầy bảo thật anh em : Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, 30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.”
SUY NIỆM 1:
CON ĐƯỜNG ĐẠT TỚI NƯỚC TRỜI
Kính thưa quý ông bà và anh chị em!
“Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” Đó là câu hỏi, diễn tả lòng khát khao sự sống đời đời của anh nhà giàu. Đó cũng chính là ước muốn và khát vọng sâu thẳm của con người. Ngay từ ban đầu, Giáo Hội dạy rằng, “Con người được Thiên Chúa dựng nên để sống hạnh phúc với Ngài. Chính Thiên Chúa đã khắc ghi vào tâm hồn con người niềm khao khát Thiên Chúa và ban cho họ khả năng nhận biết, yêu mến và hiệp thông với Ngài” (Bản Hỏi Thưa GLHTCG, #1,2). Đáp lại lòng khao khát đó, Chúa Giêsu đã chỉ cho anh nhà giàu cũng như mỗi người chúng ta hôm nay, “Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời.” Đứng trước lời mời gọi của Chúa Giêsu, chúng ta phải làm những gì? Bằng cách nào, chúng ta có thể thực hiện được điều đó? Qua ánh sáng Tin Mừng, con xin chia sẻ với quý cộng đoàn ý tưởng: bán những gì ta có để được vào Nước Trời.
Trước hết, Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng, người kia gặp được, thì vui mừng, đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy. Nước Trời cũng giống như một thương gia đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy (x. Mt 13,45-46). Đó là dụ ngôn kho báu và ngọc quý, Chúa Giêsu cho thấy giá trị cao quý của Nước Trời mà con người ta khao khát đạt tới. Cho nên, Ngài nhấn mạnh niềm vui sướng và hạnh phúc tràn trề của người đi kiếm tìm Nước Trời. Đến nỗi, thương gia kia sẵn sàng hy sinh tất cả, dùng mọi sức lực và những gì của mình, để có được Nước ấy. Quả đúng thật, “Tiên vàn hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người” (Mt 6,33). Trái lại, nhìn về anh nhà giàu trong trang Tin Mừng hôm nay, anh khước từ lời mời gọi, “Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” Mặc dù, là người cầu tiến, là người Do Thái công chính, ngay thẳng, tuân giữ các giới răn ngay từ lúc còn bé, nhưng sự giàu có đã khiến anh không sống theo Lời Chúa chỉ dạy, đánh mất kho tàng trên trời. Chính lúc đối diện với Lời Thiên Chúa mà Bài đọc thứ II diễn tả: “Lời Thiên Chúa là lời hằng sống, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi,” anh ta lại sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi vì anh ta có nhiều tiền của.
Thứ đến, bán những gì ta có mà cho người nghèo được hiểu như thế nào? Phải chăng, là san sẻ của cải vật chất cho người nghèo; là quan tâm, thăm viếng người nghèo; là tôn trọng, nâng đỡ người nghèo; là thực thi lòng thương xót. Tất cả những hành vi đó, là nghĩa cử cao đẹp của tình yêu, mà chính Chúa đã dạy: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15, 9). Đào sâu thêm chút nữa, bán những gì ta có, là bán sự hẹp hòi và ích kỷ của bản thân, để sống quảng đại và cởi mở với mọi người; bán sự nhát đảm và sợ hãi, để sống can đảm và yêu thương anh em; bán sự khinh khi và than phiền, để sống kính trọng và độ lượng với tha nhân. Như thế, bán những gì chúng ta có còn là sự từ bỏ. Khi quyết tâm từ bỏ các thói hư tật xấu, để sống tốt với mọi người, đặc biệt với người nghèo, là chúng ta đang bước theo Chúa Giêsu rồi, bởi lẽ: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.” (Lc 9,23) Vậy, tại sao Chúa yêu cầu chúng ta bán những gì chúng ta có? Thứ nhất, “Các ngươi phải là thánh, vì Ta là Đấng Thánh,” (Lv 19,2) Chúa muốn chúng ta nên hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện. Vì thế, chúng ta được mời gọi buông bỏ mọi của cải thế gian, sống thanh thoát trong niềm tin yêu và phó thác vào sự quan phòng của Chúa. Thứ đến, Chúa muốn chúng ta không bám víu và tôn thờ tiền của, vì chưng: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Sau cùng, Chúa hứa ban phần thưởng cho cả đời này lẫn đời sau, nếu chúng ta biết từ bỏ mọi sự, “Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.”
Cuối cùng, con đường đạt tới Nước Trời đã rõ ràng. Vậy, bằng cách nào chúng ta có thể thi hành điều đó thưa quý ông bà và anh chị em? Trước hết, Bài đọc I cho chúng ta một kinh nghiệm, đó là chọn Đức Khôn Ngoan chính là chọn Thiên Chúa, hơn là sự giàu có: “Tôi kêu cầu và thần khí Đức Khôn Ngoan đến với tôi. Đức Khôn Ngoan, tôi đã quý trọng còn hơn cả vương trượng, ngai vàng. Tôi không coi của cải là gì so với Đức Khôn Ngoan.” Thứ đến, Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tuyên bố: “Người giàu có khó vào Nước Trời.” Do đó, chúng ta được mời gọi, ý thức sự nghèo nàn và yếu đuối của bản thân, mà đặt trọn niềm cậy trông vào Chúa và sống nghèo khó theo Tin Mừng, bởi lẽ “Phúc cho ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ” (Mt 5,3). Mẫu gương Giakêu để lại cho chúng ta một bài học, “Này đây phân nửa tài sản của tôi, cho người nghèo; và nếu tôi cưỡng đoạt của ai cái gì, tôi đền gấp bốn” (Lc 19,8). Xét cho cùng, ông chẳng còn gì, chỉ còn lại tình thương và ơn cứu độ của Chúa. Đối với chúng ta thì sao thưa quý ông bà và anh chị em, chúng ta đã bán những gì để cho người nghèo rồi? Nhà cửa ư? Đất đai ư? Vàng bạc ư? Trong hoàn cảnh khó khăn như hiện nay, ai ai cũng phải đối diện đầy dãy những thách thức: phải lo kiếm miếng cơm manh áo, phải lo kiếm việc làm, phải lo chi trả học phí cho con cái ăn học, phải lo chi trả thuốc men khi bệnh tật đến. Chắc chắn, ít nhiều chúng ta cũng phải bán thứ gì đó hay tiết kiệm một phần nào đó, để chia sẻ và giúp đỡ người nghèo, dù chỉ là chén nước lã, chiếc áo cho người nghèo, thăm viếng họ khi đau yếu. Chính những hành động yêu thương đó, lại được Chúa ân thưởng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc đã dọn sẵn cho các người. Vì xưa, ta đói các ngươi đã cho ăn, ta khát các ngươi đã cho uống, ta trần truồng các ngươi đã cho áo mặc” (Mt 25,34-36).
Lạy Chúa, Chúa đã dạy rằng: “Được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?” (Lc 9,25) Xin cho chúng con luôn sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Chúa “bán tất cả những gì mình có” trong niềm vui tươi hớn hở, ngõ hầu chúng con cùng bước theo Chúa, chung hưởng niềm hạnh phúc đích thực trên Quê Trời. Amen!
Stêphanô Nguyễn Văn Nghĩa, M.F.
SUY NIỆM 2:
KHÔN NGOAN LÀ BIẾT LẮNG NGHE LỜI CHÚA
Cộng đoàn phụng vụ thân mến !!!
Trong cuộc đời tại thế của Đức Giêsu, biết bao nhiêu người đã tìm đến Ngài để được hướng dẫn, chữa lành, trừ quỷ, an ủi, …. Mỗi lần như vậy Đức Giê-su đều biết rõ lòng họ và làm cho họ được toại lòng. Cũng như vậy, trong bài Tin Mừng ngày hôm nay, có một anh thanh niên đến tìm Chúa để xin sự hướng dẫn “làm sao để có sự sống đời đời làm gia nghiệp?” (Mc 10, 17) và qua trình thuật của Thánh sử Mác-cô, dường như chúng ta cảm nhận được người này đã sắp thỏa mãn được những đòi hỏi để có được sự sống đời đời vì các giới răn: “Đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt; hãy thảo kính cha mẹ anh đã giữ từ thuở nhỏ”. (Mc 10, 19-21) Ây thế mà, khi Đức Giê-su nói: “Chỉ còn một điều nữa thôi đó là anh hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó rồi đến theo Ta.” Anh ta đã lẳng lặng bỏ đi với nét mặt buồn rầu vì anh ta có nhiều của cải. (Mc 10, 21-22)
“Vì anh ta có nhiều của cải.” Một sự giải thích thật sự ngắn ngủi của Thánh Máccô cho những độc giả của mình, nhưng lại mở ra trong ta nhiều điều cần suy ngẫm. Trong bài chia sẻ này, con xin mời cộng đoàn cùng suy ngẫm về hình ảnh lẳng lặng bỏ đi này của anh?
Qua đoạn đầu của trình thuật trong Tin Mừng hôm nay, ta nhận thấy, anh thanh niên này thật là người khôn ngoan, vì anh đã biết được sự sống trần thế này chỉ là tạm bợ nên anh đến với Đức Giê-su để tìm kiếm sự sống đời đời. Tuy nhiên, sự khôn ngoan của anh vẫn còn bị níu lại bởi vật chất trần thế. Anh muốn có sự sống đời đời nhưng anh vẫn không muốn buông bỏ cuộc sống trần thế, có vẻ như anh chưa nhận ra được điều này, vì chính anh cũng cảm nhận mình đã sống rất thiện hảo, xứng đáng với sự sống đời đời. Nhưng khi Chúa đòi hỏi anh phải bán hết gia tài, chia cho người nghèo và đi theo Chúa, anh mới thực sự nhận ra. Chính lúc này, Lời của Chúa trở nên sắc bén như con dao hai lưỡi đang xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tủy của anh, lời đó đang phê phán tâm tình tư tưởng của lòng anh. (x. Dt 4, 12) Anh phải đưa ra quyết định dành cho mình, chọn Chúa hay chọn thế gian, chọn sự sống đời đời hay cuộc sống tạm bợ
Anh đã quyết định lẳng lặng bỏ đi với nét mặt buồn rầu, anh buồn rầu trong lúc này vì anh có quá nhiều của của cải. Của cải đã từng đem lại cho anh niềm vui, hạnh phúc, nhưng chính trong lúc này nó lại làm cho tâm hồn anh ngập tràn nỗi buồn sầu, khiến anh sa sầm mặt mày. Chúng ta không biết được rằng anh thanh niên này có được sự sống đời đời hay không, vì “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao !” (Mc 10, 23) nhưng với một niềm hy vọng rằng “đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được” (Mc 10, 27) thì có thể anh cũng sẽ được hưởng sự sống đời đời.
Chính vì vậy, thay vì phán xét anh thanh niên này là dại khờ hay lên án anh vì quyết định đó, nhưng qua anh, chúng ta cũng rút ra được những bài học cho chính bản thân mình.
Trước hết, chúng ta phải luôn cầu xin Thiên Chúa ban cho ta được sự khôn ngoan, và luôn kêu cầu thần khí Đức Khôn Ngoan đến với mình. Để trong mọi quyết định của chúng ta đều dẫn ta đến với sự sống đời đời, như các tông đồ xưa đã từ bỏ mọi sự mà theo Chúa và Chúa đã hứa ban cho các ông gấp trăm mọi sự các ông đã từ bỏ và nhất là sự sống vĩnh cửu ở đời sau. (x. Mc 10, 30) Đây là món quà vô giá nhất cho những người tìm kiếm Đức Khôn Ngoan. Do đó, chúng ta phải quý trọng Đức Khôn Ngoan hơn cả vương trượng, ngai vàng, của cải. chúng ta phải xác tin như tác giả sách Khôn Ngoan mời gọi: “Đối với tôi, trân châu bảo ngọc chẳng sánh được với Đức Khôn Ngoan, vì vàng trên cả thế giới, so với Đức Khôn Ngoan, cũng chỉ là cát bụi, và bạc, so với Đức Khôn Ngoan, cũng kể như bùn đất. Tôi đã ham chuộng Đức Khôn Ngoan hơn sức khỏe và sắc đẹp, đã quý Đức Khôn Ngoan hơn ánh sáng, vì vẻ rực rỡ của Đức Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.” (Kn 7, 8-10)
Kế đến, chúng ta phải biết lắng nghe lời Chúa, vì "Kính sợ Đức Chúa là bước đầu của sự khôn ngoan. Kẻ ngu si thì khinh thường khôn ngoan và lời nghiêm huấn". (Cn 1, 7) Do đó, kính sợ Đức Chúa phải được thể hiện qua việc lắng nghe lời Chúa và thực thi luật Chúa truyền, “Vì không có loài thọ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ.” (Dt 4, 13) như Vua Salomon xưa, khi Chúa hứa ban cho ông điều ông xin, ông đã không xin Phúc, Lộc, Thọ, nhưng ông đã xin cho được một một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa và phân biệt phải trái, từ đó, Chúa đã ban cho ông một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi chẳng một ai sánh bằng. Cả những điều ông không xin, Chúa cũng sẽ ban cho ông được hơn lòng ông mong ước. (x. 1V 3, 9-13)
Lạy Chúa, Xin dạy chúng con biết đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí chúng con được khôn ngoan. Xin cho chúng con được vui hưởng lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con. Việc tay chúng con làm, xin Ngài củng cố, xin củng cố việc tay chúng con làm. Để chúng con được no say tình Chúa, mà ngày ngày được hớn hở vui ca. Amen.
Giuse Hoàng Văn Phương, M.F.
Cùng Chuyên Mục Chia Sẻ Lời Chúa
Ý Cầu Nguyện Tháng 06
"CẦU NGUYỆN CHO SỰ GIA TĂNG LÒNG NHÂN TỪ ĐỐI VỚI THẾ GIỚI"
Chúng ta hãy cầu nguyện để mỗi người trong chúng ta tìm thấy sự an ủi trong mối liên hệ cá nhân với Chúa Giêsu và biết học nơi Trái tim Chúa lòng nhân từ đối với thế giới.
Giải Đáp Hôn Nhân & Gia Đình
Hạt Giống Đức Tin
Chuyên Đề
Đang Online
We have 155 guests and no members online