Qua câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng nếu ba thiếu niên này nghe lời vua họ sẽ được giải thoát khỏi lò lửa nhưng lương tâm của họ liệu có được giải thoát không?

Suy Niệm Lời Chúa - Thứ Tư Sau Chúa Nhật V MC Năm C

 

LỜI CHÚA: Dn 3,14-20.24-25.28 ; Ga 8,31-42

 

Bài đọc 1: Đn 3,14-20.24-25.28

Thiên Chúa đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người.

Bài trích sách ngôn sứ Đa-ni-en.

14 Ngày ấy, vua Na-bu-cô-đô-nô-xo cất tiếng nói rằng : “Này Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, các ngươi không phụng sự các thần của ta và không thờ lạy pho tượng vàng ta đã dựng nên, có đúng như vậy không ? 15 Bây giờ khi nghe tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng kèn và đủ thứ nhạc cụ, các ngươi có sẵn sàng sấp mình thờ lạy pho tượng ta đã làm không ? Nếu các ngươi không thờ lạy thì tức khắc các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa đang cháy phừng phực, liệu có Thiên Chúa nào cứu được các ngươi khỏi tay ta chăng ?” 16 Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô trả lời vua Na-bu-cô-đô-nô-xo rằng : “Chúng tôi không cần trả lời ngài về chuyện này. 17 Nếu Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài. 18 Còn nếu Người không cứu, thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần của ngài, và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng đâu !” 19 Bấy giờ vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đổi sắc mặt, nổi cơn lôi đình với Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô. Vua lên tiếng truyền đốt lò lửa mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần. 20 Rồi vua ra lệnh cho những người lực lưỡng nhất trong quân đội của vua trói Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô và quăng họ vào lò lửa đang cháy phừng phực.

24 Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo ngạc nhiên đứng bật dậy và cất tiếng nói với các quan cố vấn : “Chẳng phải chúng ta đã quăng ba người bị trói vào lửa sao ?” Họ đáp rằng : “Tâu đức vua, đúng thế !” 25 Vua cất tiếng nói : “Nhưng ta thấy có bốn người đang tự do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư giống như con của thần minh.”

28 Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo cất tiếng nói : “Chúc tụng Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài Thiên Chúa của họ.”

 

Tin Mừng: Ga 8,31-42

Nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” 33 Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?” 34 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” 39 Họ đáp : “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói : “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”

Họ mới nói : “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !” 42 Đức Giê-su bảo họ : “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”

 

SUY NIỆM:

LỜI CHÚA GIẢI PHÓNG CON NGƯỜI

Kính thưa quý ông bà và anh chị em!

Theo trình thuật tạo dựng trong sách Sáng Thế, con người được Thiên Chúa tạo dựng giống hình ảnh của Thiên Chúa. Giống ở đây là giống một ngôi vị, có lý trí, ý chí và tự do, có quyền cai quản công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Qua trình thuật này, cho chúng ta thấy rằng ngay từ nguyên thủy con người đã là một thụ tạo tự do đích thực trong cấu trúc tạo dựng của Thiên Chúa. Vậy làm thế nào để chúng ta sống tự do đích thực? Luật? lý trí? Lương tâm? Hay lời Chúa?

Trong bài Tin Mừng hôm nay thánh sử Gioan đã trình thuật lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người Do Thái. Trong cuộc đối thoại này, Chúa Giêsu nói cho người Do Thái biết điều gì trói buộc họ khiến họ làm nô lệ, và điều gì sẽ giải thoát khiến họ được tự do. Điều trói buộc họ thành nô lệ là tội, nhất là tội tự mãn mình là con cháu Abraham nhưng không làm theo gương Abraham là mở rộng cõi lòng để tin vào Thiên Chúa và Đấng mà Thiên Chúa đã sai đến. Điều giải thoát cho họ được tự do là nghe lời Chúa Giêsu để biết Sự Thật. Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” (Ga 8,31-33)

Quả thật, trong bài đọc, sách Daniel trình thuật lại Ba thiếu niên Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô bị ném vào lò lửa. Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo bảo họ thờ lạy pho tượng vàng vua đã dựng nên thì họ sẽ được giải thoát. Họ không nghe vua, nhưng lại kêu xin Thiên Chúa và Ngài đã giải thoát họ. Qua câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng nếu ba thiếu niên này nghe lời vua họ sẽ được giải thoát khỏi lò lửa nhưng lương tâm của họ liệu có được giải thoát không? Trong khi họ lại có niềm tin vào Thiên Chúa. Ngược lại, ba thiếu niên này nghe lời Thiên Chúa, họ không chỉ được giải thoát cả thể lý lẫn tinh thần mà Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo còn phải cất tiếng “Chúc tụng Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người” (Dn 3,28).

Chính Đức Giêsu cũng nói với những người Do Thái trong bài Tin Mừng hôm nay rằng: “Nếu Người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do” (Ga 8,36). Trong sách GLHTCG số 1731 cũng nói rằng sự tự do đạt tới mức hoàn hảo khi nó được quy hướng về Thiên Chúa.

Ngày hôm nay, chúng ta đang sống trong một thế giới đầy rẫy những ngẫu tượng, một thế giới bội thực bởi công nghệ kỷ thuật, một thế giới bị chế ngự và bị điều khiển bởi các phương tiện truyền thông. Một thế giới như vậy đang tạo ra những nhu cầu hưởng thụ, và dần con người mất đi tính tự chủ và bị lệ thuộc vào nó. Thay vì tự do, có quền cai quản trên nó, con người lại làm nô lệ cho nó. Hơn thế nữa, làm nô lệ cho ma quỷ, xác thịt, và tội lỗi. Những thứ đó chi phối, ảnh hưởng và điều khiển tư tưởng và hành động của chúng ta. Chúng khiến chúng ta đưa ra những quyết định sai trái, đi ngược lại với thánh ý của Thiên Chúa. Chúng làm cho ta ngày ngàng xa khỏi vòng tay của Thiên Chúa. “Hỡi những ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội” (Ga 8, 34). Trong những hành động như vậy, chúng ta chẳng khác gì dân Do Thái ngày xưa ngỡ rằng mình đang được tự do, nhưng kỳ thực lại đang làm nô lệ cho tội lỗi.

Lạy Chúa Giêsu, khi chúng con đứng trước một món nợ, thử thách và cám dỗ, tâm hồn chúng con thường bị xao xuyến bởi sức hấp dẫn của đồng tiền, danh vọng và lạc thú. Những lúc ấy, Chúng con trở nên mù quáng, không còn đủ sáng suốt và tự do để chọn lựa. Khi thỏa mãn những đam mê của chúng con, chúng con tưởng mình như được tự do. Nhưng chính những đam mê ấy đã ràng buộc chúng con. Xin Chúa ban cho chúng con sự khôn ngoan, lòng tin tưởng và niềm cậy trông nơi Chúa để chúng con đủ sức vượt qua mọi cám dỗ và trung thành bước theo Ngài. Amen.

Tu sĩ Giuse Nguyễn Quốc Trung, M.F.