Nguyện xin Chúa giúp chúng con luôn biết sống khiêm nhường, biết chia sẻ và đồng hành cùng những người nghèo khổ ngay cạnh mình.
Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Năm Sau CN II TN Năm C
Lời Chúa: Gr 17, 5-10; Lc 16, 19-31
Bài đọc : Gr 17, 5-10
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời ; phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa.
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
5Đức Chúa phán như sau :
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời,
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa,
và lòng dạ xa rời Đức Chúa !
6Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa
chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ,
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra,
nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
7Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa,
và có Đức Chúa làm chỗ nương thân.
8Người ấy như cây trồng bên dòng nước,
đâm rễ sâu vào mạch suối trong,
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì,
lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại,
và không ngừng trổ sinh hoa trái.
9Không gì nham hiểm và bất trị như lòng người,
ai dò thấu được ?
10Ta là Đức Chúa,
Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can.
Ta sẽ thưởng phạt ai nấy
tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.
Tin Mừng: Lc 16, 19-31
Con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây : “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
23 “Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên : ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát ; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm !’ 25 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Con ơi, hãy nhớ lại : suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.’
27 “Ông nhà giàu nói : ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này !’ 29 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.’ 30 Ông nhà giàu nói : ‘Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.’ 31 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.’”
Suy Niệm:
ANH LADARÔ ĐANG SỐNG NGAY BÊN CẠNH MÌNH
Kính thưa quý anh em!
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã phác họa một bức tranh sống động về sự ích kỷ và lạnh lùng của một nhà phú hộ khi Người kể về mối quan hệ giữa ông và Ladarô, một người hành khất. Nhà phú hộ, với cuộc sống xa hoa, đã hoàn toàn lãng quên sự tồn tại của Ladarô, người nghèo khổ nằm bên cổng nhà ông. Qua đó, Chúa Giêsu không chỉ phê phán thái độ ích kỷ của con người mà còn thúc giục mỗi người phải có lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người xung quanh.
Điều này đưa chúng ta đến một câu hỏi quan trọng: liệu chúng ta, những tu sĩ Thừa Sai Đức Tin, có đang sống trong sự ích kỷ giống như nhà phú hộ kia không? Trong khi chúng ta dành thời gian cho những dự án lớn lao và cao cả của bản thân, có thể lúc nào đó chúng ta lại quên đi những việc nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa ngay xung quanh mình. Như Chúa Giêsu đã chỉ ra qua hình ảnh Ladarô, “anh ta ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói” (Lc 16,21), việc chăm sóc những người nghèo khổ, cần sự giúp đỡ trong chính cuộc sống hàng ngày là điều hết sức cần thiết. Vậy ai là thật sự là người nghèo khổ xung quanh chúng ta?
Có lẽ, chúng ta cần suy ngẫm về trách nhiệm của mình trong đời sống cộng đoàn. Chúa Giêsu không chỉ mời gọi chúng ta đến với những dự án lớn lao mà còn kêu gọi sự quan tâm đến những nhu cầu cụ thể của những người đang sống xung quanh ta. Phải chăng chúng ta đang quá sa đà vào những tham vọng lớn lao mà đánh mất đi điều quý giá trong mối tương quan huynh đệ? “Con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ” (Lc 16,25), con đường đến hạnh phúc không chỉ là sự thỏa mãn bản thân mà còn là sự chia sẻ và giúp đỡ chính những người anh em mình.
Hơn hết, chúng ta cũng nên hiểu rằng công cuộc truyền giáo không chỉ là việc mang đến kiến thức mà còn là việc mang lại lòng thương xót và sự đồng hành. Khả năng lắng nghe và cảm nhận sự đau khổ của đồng loại là một phần không thể thiếu trong vai trò của chúng ta. Như Chúa Giêsu đã nói, “các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm” (Lc 16,26), điều đó nhắc nhở chúng ta rằng nếu không vượt qua được tâm hồn ích kỷ, chúng ta sẽ không thể đến gần nhau. Cách nào đó, bằng sự tinh tế của bản thân, ta cũng sẽ nhận ra môi trường cộng đoàn sẽ là nơi để ta học được cách thương xót và đồng hành với tha nhân. Liệu ta có đang bỏ qua những cơ hội quý giá Chúa ban...?
“Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu” (Lc 16,31). Ngẫm suy câu trả lời chua xót này, xin Chúa ban cho chúng con lòng quảng đại và sự nhạy bén để nhận ra những nhu cầu xung quanh mình. Nguyện xin Chúa giúp chúng con luôn biết sống khiêm nhường, biết chia sẻ và đồng hành cùng những người nghèo khổ ngay cạnh mình. Xin cho mỗi ngày trôi qua, chúng con có thể trở thành ánh sáng và niềm an ủi cho chính anh em con. Amen.
Tu sĩ Tôma Nguyễn Quốc Việt, M.F.