Lạy Chúa, xin cho con nhận ra đâu là gánh nặng con cần trút bỏ, đâu là kho báu thật mà con cần tìm kiếm. Xin đừng để con buồn rầu quay lưng đi khi Chúa mời gọi, nhưng xin cho con can đảm bước theo Người với một tâm hồn thanh thoát, vì con biết rằng chỉ trong Chúa, con mới tìm được sự sống đời đời.

Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Hai Tuần VIII TN Năm C
Lời Chúa: Hc 17, 24-29; Mc 10, 17-27

Bài đọc: Hc 17, 24-29

Hãy trở về cùng Đấng Tối Cao và nhận biết lòng lân tuất của Thiên Chúa.

Bài trích sách Huấn ca.

24Ai sám hối thì Đức Chúa ban cho ơn trở về,
và những kẻ sờn lòng nản chí, Người cũng sẽ ủi an.
25Hãy trở về với Đức Chúa và từ bỏ tội lỗi,
hãy cầu khẩn trước nhan Người, và giảm bớt dịp tội.
26Hãy đoạn tuyệt với gian ác, trở về cùng Đấng Tối Cao,
và cực lực gớm ghét mọi điều ghê tởm.
27Trong âm phủ, ai nào ca ngợi Đấng Tối Cao,
nếu những kẻ đang sống không dâng lời cảm tạ ?
28Người đã chết thì hết xưng tụng, vì nó không còn nữa ;
chỉ người đang sống và khoẻ mạnh mới ca ngợi Đức Chúa.
29Lòng lân tuất của Đức Chúa, cao cả dường bao,
ơn tha thứ dành cho kẻ trở lại với Người, lớn lao biết mấy !

 

Tin Mừng: Mc 10, 17-27

Hãy đi bán những gì anh có, rồi hãy đến theo tôi.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

17 Khi ấy, Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi : “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 18 Đức Giê-su đáp : “Sao anh nói tôi là nhân lành ? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19 Hẳn anh biết các điều răn : Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.” 20 Anh ta nói : “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” 21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta : “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ : “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao !” 24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp : “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao ! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau : “Thế thì ai có thể được cứu ?” 27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”


Suy Niệm:


KHO BÁU THẬT VÀ CÁNH CỬA NƯỚC TRỜI

 

Một người thanh niên giàu có đến gặp Chúa Giêsu, với khát khao sâu xa: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Anh ta không phải là kẻ sống buông thả, cũng không phải là người vô đạo. Ngược lại, anh đã tuân giữ các điều răn từ nhỏ. Nhưng anh vẫn cảm thấy thiếu điều gì đó, một nỗi khắc khoải không thể lấp đầy dù anh có tất cả.
Chúa Giêsu nhìn anh với ánh mắt yêu thương và nói: “Hãy đi bán tất cả những gì anh có mà bố thí cho người nghèo, rồi hãy đến theo Ta.” Nhưng anh ta buồn rầu bỏ đi, vì anh có nhiều của cải. Đó là khoảnh khắc của sự thật, anh muốn sự sống đời đời, nhưng anh không đủ can đảm để từ bỏ những gì trói buộc mình.
Lời mời gọi của Chúa Giêsu không chỉ dành riêng cho chàng thanh niên đó, nhưng cho mọi tâm hồn khao khát Nước Trời. Người giàu không bị loại trừ khỏi Nước Trời vì họ có nhiều tiền, nhưng vì của cải có thể làm họ nặng nề, không thể bước qua cánh cửa hẹp của Tin Mừng. Một trái tim quá đầy những gánh nặng trần gian thì không còn chỗ cho Thiên Chúa.
Chúa Giêsu nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Lỗ kim ở đây có thể hiểu theo hai cách. Trước hết, đó là một hình ảnh nghịch lý, diễn tả sự khó khăn gần như không thể. Nhưng trong bối cảnh thời bấy giờ, “lỗ kim” còn là tên gọi của một cổng nhỏ ở thành Giêrusalem. Khi cửa thành chính đóng lại vào ban đêm, chỉ có cửa nhỏ này mở ra cho khách lữ hành. Một con lạc đà muốn vào phải trút bỏ hết hàng hóa trên lưng, quỳ xuống, rồi mới có thể chui qua. Đó chính là hình ảnh của hành trình theo Chúa, chỉ khi buông bỏ, khi hạ mình xuống, con người mới có thể đi vào Nước Trời. Quả thế, sự sống đời đời không phải là phần thưởng do con người tự kiếm lấy, mà là ân sủng nhưng không của Thiên Chúa. Con người không thể cứu chính mình, nhưng Thiên Chúa có thể cứu con người, nếu họ biết mở lòng ra đón nhận.
Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn đang nhìn mỗi người chúng ta với ánh mắt yêu thương, như Người đã nhìn chàng thanh niên ngày xưa. Người mời gọi ta buông bỏ những gì đang chiếm chỗ Thiên Chúa trong tâm hồn, có thể là tiền bạc, có thể là những tham vọng, có thể là một lối sống ích kỷ, hay một sự lệ thuộc nào đó đang làm ta xa Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra đâu là gánh nặng con cần trút bỏ, đâu là kho báu thật mà con cần tìm kiếm. Xin đừng để con buồn rầu quay lưng đi khi Chúa mời gọi, nhưng xin cho con can đảm bước theo Người với một tâm hồn thanh thoát, vì con biết rằng chỉ trong Chúa, con mới tìm được sự sống đời đời. Amen.


Tu Sĩ GB. Nguyễn Thanh Hà, M.F.